. Hạnh nhập: là nói về bốn hạnh, ngoài ra các hạnh khác đều bao gồm trong ấy. Bốn hạnh là Báo oán hạnh, Tùy duyên hạnh, Vô sở cầu hạnh và Xứng pháp hạnh.
1. Sao gọi là oán hạnh? Người tu hành khi gặp cảnh khổ nên tự nghĩ như vầy: Ta từ bào kiếp trước buông lung không học, bỏ gốc theo ngọn, trôi dạt theo vật chất, nặng lòng thương ghét, gây hại không cùng. Đời nay tu ta không phạm lỗi nhưng nghiệp giữ gieo từ trước nay kết trái chín, điều ấy nào phải do trời hoặc người tạo ra đâu, vậy ta đành nhẫn nhục chịu khổ, đừng nên oán trách. Kinh nói: gặp khổ không buồn, vì sao vậy? Vì thấu suốt (luật nhân quả). Vậy khi tâm niệm ấy phát ra, ấy là ứng hợp với lí mượn oán mà hành đạo nên nói là hạnh trả oán.
2. Tùy duyên hạnh: chúng sanh đều do duyên nghiệp mà chuyển thành, chẳng có vì tội. Mọi nỗi khổ vui đều do nhân duyên sinh. Nếu may được quả báo tốt hưởng đủ vinh dự, ấy là do nhơn lành thuở trước, nên nay mọi thứ được vậy. Hễ duyên hết thì lại hoàn không, mưng vui nỗi gì? Được mất gì đều tùy theo duyên nhưng tâm người không vì vậy mà được thêm hoặc bớt mất gì. Nếu thấu đáo được như vậy thì gió vui chẳng động, lặng lẽ mà thuận đạo, nên nói là hạnh tùy thuận theo duyên nghiệp vậy.
3. Vô sở cầu hạnh: người đời mãi đắm mê việc gì cũng tham trước, thế gọi là cầu. Bậc trí nghĩ lẽ chân, chuyển người thế tục, nên an tâm trụ ở vô vi, thân hình tùy nghi mà vận chuyển, muôn vật đều là không. Có gì vui mà cầu được. Hễ có công thì liền có hắc ám đuổi theo, ở lâu trong ba cõi khác nào như trong nhà lửa, có thân có khổ được gì mà vui? Thông suốt được như vậy buông hết sự vật, dứt tưởng chẳng cầu. Kinh nói còn cầu còn khổ, hết cầu mới được vui. Xét biết không cầu mới là đạo hạnh, nên nói là hạnh vô cầu mong.
4. Xứng pháp hạnh: Cái lý thanh tịnh của tự tánh gọi là pháp (tánh tịnh chia ly, mục chi vi pháp) tin hiểu lý ấy thì mới là hình tướng hóa thành không, không nhiễm không trước, không bỉ không thử. Kinh nói: Pháp không có chúng sanh, hãy lìa chúng sanh cấu: pháp không có tướng ngã, hãy lìa ngã cấu. Bậc trí vì tin hiểu được vậy thì tùy xứng theo pháp mà hành.
Bổn thể của vốn không tham lận cho nên dầu đem thân mạng và của cải ra mà bố thí vẫn không hối tiếc. Thấu rõ ba cái không, thì không còn ỷ lại và chấp trước. chỉ cần gạn trừ trần cấu, tùy nghi mà giáo hóa chúng sanh, nhưng không mắc phải hình tướng, thế tức là tự hành, đã lợi người lại thêm trang nghiêm đạo Bồ-đề. Bố thí đã vậy thì năm độ (bát-nhã) khác cũng thế, vì dứt trù vọng tưởng mà hành pháp tu sáu độ, nhưng thật không gọi gì là hành trả, nên nói là hạnh tùy xứng theo pháp.
Thiện Tâm (biên soạn
Cuộc sống giản đơn với những điều bình dị là hạnh phúc của tôi,hạnh phúc này ko liên quan đến vinh hoa phú quý,hay địa vị danh vọng.Cái cuộc đời giàu sang mà nhiều người cho là thành công,lại ko phải là cái đích mà tôi muốn tới.Tôi bình thường trước mọi sự việc,bình thường trước những khen chê,ko còn xao động trước ánh mắt giai nhân.Mỗi ngày tôi dành 21 giờ để học và làm việc.Vũ Trụ Bao La,tôi ko quan tâm và cũng ko cần tranh đấu với ai ngoại trừ chính bản thân mình,khó ai khích tướng được tôi
Thứ Hai, 12 tháng 7, 2021
65.TU LUYỆN THÁNG NGÀY
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
🐲KINGLONG WONMAN ĐĂNG - CAO TỔ CỦA NHỮNG VỊ VUA
2019 thuê nhạc sĩ phổ nhạc bài này làm hiệu doanh nghiệp, rồi làm nhạc chờ công ty, giờ có rồi, nên lưu lại ở đây làm kỹ niệm ĐĂNG CHO VA...
-
2019 thuê nhạc sĩ phổ nhạc bài này làm hiệu doanh nghiệp, rồi làm nhạc chờ công ty, giờ có rồi, nên lưu lại ở đây làm kỹ niệm ĐĂNG CHO VA...
-
Đời người nữa ngủ nữa thức,nữa thật nữa mơ,với tôi thức hay ngủ gì cũng giống nhau,đều đẹp, giấc mơ này đã cũ nhưng vẫn vậy,viết lưu lại đây...
-
Núi dẫu không nói rõ độ cao của mình, thì độ cao chót vót của nó cũng không hề bị ảnh hưởng; biển không nói rõ độ sâu của mình, thì việc dun...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét