Chamfleury, tiểu thuyết gia trứ danh người Pháp, thế kỷ 18, yêu cô gái đỡ đầu của Eugène Delacroix, họa sĩ nổi tiếng, và muốn cưới cô này làm vợ. Trong thư “ngỏ sự lòng của nhà tiểu thuyết” gửi cho ý trung nhân, ta nhận thấy có chỗ khác người:
- Thưa cô, tôi thấy thiên hạ thường nói rằng một người không vợ không chồng giống như cái kéo một lưỡi. Cô thừa biết cái kéo một lưỡi thì không dùng vào việc gì được, nhưng khi ghép vào cho nó lưỡi thứ hai thì nó trở nên hữu dụng ngay. Nếu cô tin như vậy, tôi sẽ đem hết mọi tình cảm chân thành, mọi hy vọng tận tụy để cùng cô cắt tấm vải đời, cố gắng làm sao cho thật khéo.
Tiếp được bức thư, thiếu nữ trả lời một cách vừa đầy đủ vừa tài tình. Cô gửi cho Chanfleury một chiếc kéo, dĩ nhiên đủ hai lưỡi mới tinh. Ba tuần lễ sau, hôn lễ được cử hành. Và nghe nói trọn đời vợ chồng ấy không hề lớn tiếng với nhau bao giờ.
Theo Chamfleury, cuộc đời là một tấm vải, cần phải cắt thật khéo để may nên một tấm áo hạnh phúc. Kéo càng sắc, việc cắt may càng dễ dàng. Kéo sắc bén chính là tình yêu vợ chồng dành cho nhau để dệt nên hạnh phúc gia đình. Như vậy, chỉ có thể có hạnh phúc gia đình khi hai vợ chồng cùng nhau xây dựng. Hạnh phúc chỉ đến trong sự cộng tác của vợ chồng chứ không có một thứ hạnh phúc tiền chế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét